.-| | Teen.Hn | |-.
teenhn.tk chào mừng các bạn đến với diễn đàn hãy đăng kí để có những giây phút vui vẻ tại diễn đàn
.-| | Teen.Hn | |-.
teenhn.tk chào mừng các bạn đến với diễn đàn hãy đăng kí để có những giây phút vui vẻ tại diễn đàn
.-| | Teen.Hn | |-.
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

.-| | Teen.Hn | |-.

xin chào các bạn trẻ của teenhn
 
Trang Chínhthông báoGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu
hiện tại hệ thống login của diễn đàn bị lỗi nên có 1 số người kô login đc hoặc login chục lần mới vào đc vậy ai kô login đc liên hệ trực tiếp admin...pr0.knjght...
Top posters
Siêu Nhân KeiLy
Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcap 
Chuột Bóng Đêm
Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcap 
Admin
Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcap 
sjr0no1
Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcap 
KeiLy Trần
Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcap 
ngoclazzy
Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcap 
huyanh_th
Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcap 
Phó Chủ Tịch Hôi Đồng QT
Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcap 
Béo
Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcap 
CuC_Tác
Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcapTớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_vote_rcap 
Navigation
 Portal
 Diễn Đàn
 Thành viên
 Lý lịch
 Trợ giúp
 Tìm kiếm
May 2024
MonTueWedThuFriSatSun
  12345
6789101112
13141516171819
20212223242526
2728293031  
CalendarCalendar

 

 Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy!

Go down 
4 posters
Tác giảThông điệp
Atula
Sinh viên nghèo
Sinh viên nghèo



Tổng số bài gửi : 11
Points : 5173020
Reputation : 0
Join date : 19/03/2010
Age : 34
Đến từ : theo tiếng gọi of admin

Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! Empty
Bài gửiTiêu đề: Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy!   Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_icon_minitimeMon Mar 22, 2010 11:13 am

Ngày đầu gặp ấy ...là ngày đầu tiên tớ vào mẫu giáo...trong khi tớ lui thui với cái áo cháo lòng thì ấy bước xuống khỏi xe máy với cái bộ di lê và cái áo kẻ sọc bảnh bao , sáng sủa khiến mọi người trầm trồ khen ngợi " con nhà ai mà đáng yêu thế"...Tớ đứng đó..giống như mặt sau của chiếc gương xấu xí và bẩn thỉu....Ấy có lẽ không nhìn thấy tớ đâu...hồi đấy ấy vênh lắm...đến tớ giờ nghĩ lại mà vẫn thấy ghét ấy cơ mà...Buổi học đầu tiên tớ bị phạt đứng góc lớp vì tội cắn tay một đứa ngồi cạnh đến chảy máu chỉ vì tranh một cái ghế ngồi...ấy cũng như mọi người nhìn tớ bằng con mắt khinh khỉnh...có ai biết đâu căn nguyên của hành động ấy...tớ căm thù những ai dám đánh giá tớ bởi những gì tớ mặc ...khinh bỉ tớ chỉ vì tớ nghèo..tớ đòi lại những gì đáng ra tớ phải được hưởng....hồi đấy ấy cũng là một nửa thế giới mà tớ chống lại...một nửa còn lại chỉ có tớ đơn độc,lẻ loi.

- Gì mà đánh đá ghê gớm thế...con gái mai nè ế cho coi.

Ấy ngồi đó ..hất cái quyển sách về phía tớ ...mà không thèm nhìn xem nó đang bay đi đâu...Ngày học cấp 2 ấy ngồi ngay sau tớ...lạnh lùng và cao ngạo...Ấy là gì chứ ??? Trong khi tớ phải chật vật thi để vào lớp chọn thì ấy được giấy mời từ hiệu trưởng chỉ vì bố ấy có công xây dựng trường...Tớ tự nhủ đáng ra ấy phải xấu hổ vì điều đó chứ..vào cửa sau mà ấy mặt ấy vẫn cứ vênh vênh như kiểu trạng nguyên vinh quy bái tổ vậy...sợ thật!!!....Còn tớ..tớ là một trong số ít những đứa học sinh phải khổ sở vượt mấy kì thi để vào cái lớp này..tớ tự hào về điều ấy..dù cho cái cặp của tớ đã đứt quai và rách tua tủa..cái dép của tớ chỉ là đôi quai hậu đi mấy năm đã mòn gót...thì chẳng là gì cả ...tớ được đi cửa trước..dù có mấy ai biết đâu...kệ họ...!!!

- Đừng có rung cái ghế ấy nữa-Tớ nói với giọng rít lên trong kẽ lưỡi...Nhưng cái thằng ngồi cạnh đó vẫn cứ rung như không nghe rõ tớ đang nói gì..mà hình như còn tồi tệ hơn nữa giờ nó bắt đầu rung cả bàn.

-Nói lần nữa nhé..đừng có rung nữa-tớ nói thế thay cho những đứa con gái đang ngồi cùng cái bàn đó vẫn cố viết những nét chữ nguệch ngoạc...

Không để nói đến câu thứ ba...tớ dang tay không thương tiếc"Bốp"..cả lớp quay lại nhìn..cô giáo quay lại nhìn ...chỉ còn những vết hằn trên mặt thằng bạn trí cốt của ấy ...Ấy chứng kiến tất cả...không nói gì ..chẳng ai nói gì cả....cô giáo nói tớ phải xin lỗi nó...tớ không làm...tớ biết thừa cô giáo cũng bênh nó vì cô là mẹ đỡ đầu của nó mà... còn tớ thì ngu ngốc khi gây sự với nó vào đúng lúc này ...Nhờ cái tát ấy mà tớ bị lên chào cờ toàn trường vì tội gây sự với bạn và cãi lời cô giáo trong giờ...tớ bị hạnh kiểm trung bình...tất nhiên...chỉ có ấy và mấy đứa cùng bàn biết chuyện nhưng chẳng ai lên tiếng cả...Kệ nó tớ quen rồi...một mình chống lại cả thế giời ...một mình cô đơn một lối đi về ...một góc bàn...chỉ có một mình tớ thôi có sao tớ vẫn đứng đầu lớp dù hạnh kiểm thì trung bình...có sao đâu...

Hồi đó nhiều lúc cô đơn tớ lại nhìn ra ngoài cửa sổ ..chẳng muốn nghe giảng vì những cái gì thầy cô giáo đang nói toàn là thứ trong sách cả mà tớ không thích mấy cái trong sách đó khô khan mà chẳng thực tế gì cả..biết rồi thì nghe làm gì nữa... cũng chẳng cần ghi bài ...bởi nhớ rồi thì ghi làm gì nữa cho rách việc..tốn giấy rồi lại phải mua vở mới .. bút mới...lại nhiều thứ linh tinh lắm chuyện.Các thầy cô thường bắt bẻ tớ vì cái tội không ghi bài...ngước ra cửa sổ không tập trung.Nhưng họ biết thừa bao giờ cũng thế lần nào hỏi lại bài tớ cũng trả lời trôi chảy cả ...không thể bắt bẻ được vào đâu họ nói với tớ xách cặp ra về nếu tớ cứ nhìn ra ngoài cửa sổ và không ghi bài như thế....uhm thì xách cặp đi về ..có sao đâu?...Nghỉ học một ngày tớ ở nhà tự học cũng chẳng mất mát cái gì ...Ở lớp như người lạc đàn ..lạc lõng chỉ đến giờ kiểm tra là tớ thành người quan trọng...chúng nó coi ...chúng nó chép rồi cuối cùng bao nhiêu tội lại đổ lên đầu mình...Tớ biết thừa ..nhưng vẫn cho bọn nó chép...kệ để các thầy cô có những bài kiểm tra giống y hệt nhau và kết quả bao giờ cũng đúng...điểm bao giờ cũng cao ...còn những đứa học trò cưng của thầy cô thì chẳng có gì trong đầu cả....tớ thích thế...đó là cách tớ trả thù chúng nó đấy...xấu tính...Tớ xấu tính thế đấy...tớ đắc ý khi chúng nó năn nỉ muợn bài kiểm tra của tớ ..khi mấy đứa lên bảng đứng trơ ra như ngỗng chẳng biết gì ...Ấy nhìn tớ ..tớ biết ấy đang nhìn tớ ..có cái gì trong ánh mắt cao ngạo và lạnh lùng đó...ấy đang nghĩ gì vậy?

Hồi đó nhiều lúc tớ chỉ muốn một lúc nào đó biến khỏi thế giới này ...biến mất vĩnh viễn...nhưng rồi lại tự nhủ mình ích kỉ quá...ích kỉ vô cùng vì còn mẹ nữa...mẹ đã mất bố rồi không thể mất cả tớ nữa...những khi tớ thả hồn qua cửa sổ ...rồi có vài lần thẫn thờ lang thang tới những chiếc ghế đá góc sân trường ..cố vào lớp muộn một chút ..vì chẳng có gì trong đó cả...rồi cả những khi tớ đến trường sớm hơn mọi người ..chọn ghế đá trong cùng để không ai nhìn thấy mình...tớ ngồi đó và nghĩ thẩn thơ...những khi đó tớ luôn có cảm giác như một đôi mắt đang nhìn mình...nhưng không hiểu ..chẳng có ai cả....tớ tự an ủi mình..chẳng có ai đâu..chẳng có ai cả vì tớ vẫn luôn là thế mà một mình chống lại cả thế giới...có sao đâu?...Cũng có khi nước mắt chút nữa thì tuôn rơi nhưng tớ đã chặn để nó ngừng lại...nếu không chỉ cần một giọt rơi xuống thôi tớ sẽ khóc nhiều lắm ...không ngừng được mất....Hồi ấy tớ ước nếu có một người thôi người đầu tiên cùng tớ chống lại cả thế giới...người đứng lên bảo vệ tớ..chỉ một lần thôi ...tớ sẽ chọn người đó mãi mãi chỉ một người ấy thôi ....cho đến cuối đời....Ngốc nghếch quá nhở?...đó là ý nghĩ của trẻ con ...mà trẻ con bao giờ cũng thích chàng hoàng tử và những phép màu....
Cuối năm cấp 2...cái giờ ra chơi ấy...cái cuốn sổ điểm bi xé rách và một trang của nó vẫn còn lại trong ngăn bàn cô giáo với những nét bút chằng chịt sửa điểm số....nét bút màu tím...cái màu duy nhất mà cả lớp chỉ mình tớ có...mọi ánh mắt đổ dồn về tớ....cái màu mực tím mà tớ nhất quyết với cô giáo là không chịu thay để cho đồng bộ với lớp...Tớ thích màu tím,cái màu đượm buồn mà thơ mộng ấy giờ lại làm hại tớ...Thật nực cười cái đứa làm ra chuyện đó và cái đứa đứng lên tố giác chuyện ấy...chứng minh đó là do tớ làm ,đều cùng một người...thằng bạn của ấy....ấy ngồi đó biết tất cả mọi chuyện và ấy không nói gì...ấy câm lặng...còn tớ thì có lên tiếng cũng chẳng làm được gì...tớ cũng im lặng.

-Tôi không biết bằng cách nào nhưng em phải kiếm lại một cuốn sổ điểm khác và làm lại nó từ đầu cho nó trở lại như cũ...và tất nhiên e vẫn phải chịu trách nhiệm về hành động sửa điểm của mình..đánh giá vào hạnh kiểm.

Tớ không thấy lạ...vì 2 từ hạnh kiểm....nhưng vấn đề là kiếm đâu ra được cuốn sổ điểm như thế bây giờ...Đó là nỗi kinh hoàng...bởi cuốn sổ điểm đó không bán ngoài thị trường..không phải dùng tiền mà mua được chỉ có bộ giáo dục và đào tạo phát tới các trường mới có....Lúng túng...đau đầu..chưa bao giờ tớ lại đau đầu như thế...lúc đó ấy xuất hiện...Tan học về ấy kéo tớ ra một góc và nói rằng ấy sẽ tìm cho tớ cuốn sổ điểm mới ...ấy có thể tìm được và tớ với ấy sẽ làm.

-Sao cậu không nói rằng cậu đã nhìn thấy..không phải tớ mà là thằng bạn cậu...cậu biết sao không chịu nói..giờ còn giúp cái gì ...đồ mèo cụt đuôi!

Ấy không nói chỉ lẳng lặng ra đi...1 tuần sau ấy mang về cuốn sổ điểm mới để lên tay tớ và ấy hứa ấy sẽ cùng tớ ,làm cho xong cuốn sổ điểm đó cho nó lại như cũ...Có một chút gì cảm động ... và một chút gì đó nghi ngờ....Có lẽ tại ấy áy náy lương tâm chăng??? chắc là như thế...Tớ bớt ghét ấy hơn trước nhưng vẫn có chút gì đó không hiểu nổi...

Cấp 3 ấy cũng lớn ..đẹp trai hơn...lạnh lùng hơn...bao giờ cũng thế ấy một góc ...tớ một góc ...lớp bỗng nhiên rộng lạ lùng vì có 2 con người thật kì quặc chui vào cái vỏ của riêng mình...lạnh lùng và lẻ loi....Thật kì lạ ..tất cả những nơi nào tớ đến để tìm chỗ bí mật riêng cho mình..vắng vẻ và cô đơn...có khi là cái ghế đá lấp sau bóng cây sấu già nơi sân trường..hay những bờ tường vắt vẻo chênh vênh chẳng một bóng người..vậy mà ấy biết..tớ luôn bắt gặp ấy ở những nơi bí mật tưởng chỉ dành cho riêng tớ...ấy luôn ở đó...ấy là người duy nhất bắt gặp tớ khóc một mình....ấy không nói gì chỉ lẳng lặng rút chiếc khăn mùi xoa trong túi ra đưa cho tớ ..rồi ấy biến mất...

Ngày đó mơ mộng biết mấy...tớ hay gấp máy bay viết những ước mơ của mình phi nó ra ngoài cửa sổ...thật là vô vị...và phiền phức với những bác lao công....Ấy bảo tớ thế...ấy nhặt cái máy bay tớ phi qua cửa sổ bằng cách nào tớ không biết ...Ấy để vào gầm bàn tớ với một lời nhắn ..."Đừng làm như thế nữa nhé...vừa phí giấy lại khổ các bác lao công"...tớ ngang ngược đáp chiếc máy bay xuống bàn cuối cùng nơi ấy ngồi trả lời lại ấy bằng tin nhắn viết lên trên thân chiếc máy bay" Kệ tôi..đồ lắm chuyện"...Vậy là cứ thế ...lời qua tiếng lại ...những nét chữ trên thân chiếc máy bay cũng nhiều lên..dày đặc...mà bao giờ ấy cũng tìm chính xác câu trả lời của tớ qua những dòng chữ ngang dọc đó....Cứ như vậy...Ấy và tớ nói chuyện với nhau bằng chiếc máy bay giấy ...đầy rồi lại đổi tờ mới gấp cái máy bay mới...đáp qua đáp lại...nhiều khi là đáp thẳng trong lớp nhưng cũng có khi là qua ngoài cửa sổ....cốt là để thầy cô giáo không nhìn thấy và càng ít người biết càng tốt... Tớ đầu lớp góc trong cùng...ấy cuối lớp cũng góc trong cùng...2 thế giới tách biệt xa lạ bỗng dưng lại liên lạc với nhau mà chẳng ai hay biết...đó là bí mật của hai đứa....Lần duy nhất và cũng là cuối cùng ấy cầm chiếc máy bay đi thẳng tới bàn và để lên chỗ tớ ngồi...Đó là lần ấy đề nghị có thể đi về cùng đường với tớ được không?.... Và rồi tớ đồng ý.....

Vậy là tớ và ấy về cùng đường....hai thế giới gặp nhau...ấy cười nhiều hơn...nói nhiều hơn..hài hước và cũng rất bí ẩn ..nhưng ấy vẫn lạnh lùng ...đó là đặc trưng của ấy rồi...con đừong tớ và ấy đạp xe không dài lắm...chỉ đủ để tớ nhìn ấy cười và cả hai đứa cùng nói một tiếng "về nhé" cộc lốc mà có cái gì tiếc tiếc giữa ngã dẽ về hai hướng....Ngày đó có khi tớ tự hỏi ..tại sao trời không mưa nhỉ? ...mưa thật to trên con đường hai đứa cùng về ...nếu như thế có khi nào tớ và ấy cùng trú mưa ...mất một chút thời gian nữa sẽ về nhà muộn hơn đấy ...nhưng được ở bên ấy một lúc nữa...dù cho tớ và ấy chắc sẽ không nói gì nhiều đâu...dù thế thì cũng chẳng sao.....?????
Mùa thu đến tớ góp những chiếc lá bàng đâu tiên rụng xuống...những chiếc là vàng của những loại cây chẳng biết tên trong vườn trường...để làm lên một bức tranh mùa thu bằng là khô mang tặng ấy...Ấy nói đó là bức tranh ý nghĩa nhất mà ấy nhận...ấy đặt tên nó là "sự kết thúc và bắt đầu"...bởi những chiếc lá rụng xuống lại là những chiếc lá hồi sinh...ấy nói tớ đã gom tất cả những cái kết thúc để làm ra một cái bắt đầu...Ấy thích điều đó ở bức tranh...

Cuối năm học lớp 12...lễ tổng kết trường...ấy đội lên đầu tớ một vòng hoa ấy tết toàn là hoa phượng vĩ...đẹp tuyệt...ấy nói tặng tớ .....vì bức tranh mua thu tớ đã làm cho ấy....Hôm đó cũng là ngày tớ nói với ấy rằng tớ thích ấy....Ngốc nghếch...con gái thì thường để người mình thương ở trong lòng...chờ đợi cho đến khi người đó hiểu ra nỗi lòng của mình....nhưng tớ không thế...tớ nói...tớ đã kéo ấy ra một chỗ và nói thế đó...Ngọng ngiụ,ngốc nghếch...nhưng chân thành..bởi tớ đã chọn ấy ....tớ yêu ấy bởi ấy là người đầu tiên cùng tớ chống lại cả thế giới...tớ chọn ấy rồi... chỉ mình ấy thôi..

-Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu cậu không đồng ý đấy...

Tớ đã nói thế với ấy ..buồn cười nhỉ!...nhưng tớ không hối tiếc..còn ấy...ấy chỉ nói mỗi một câu cộc lốc..ngắn gọn..."KHÔNG,XIN LỖI"...có chút gì cay cay nơi khoé mắt ...nhưng tớ đã không khóc chỉ mỉm cười gật đầu rồi bước đi...
Hình như tớ để dành nước mắt cho ngày ấy đi du học...để khóc, khóc cho thật nhiều...món quà tớ tặng ấy là bức tranh được kết bằng những bông hoa salem màu tím ...hoa salem không bao giờ phai màu...nhưng nó có lẫn chút nước mắt của tớ rồi ...dù tớ đã cố cho nước mắt không chảy vào bức tranh khi tớ làm nó ...nhưng không được..tớ lo sợ không biết nó có làm đổi màu bức tranh không ?...
Ấy đi rồi.. đi thật rồi...tớ thi đại học với số điểm mà nhiều người vẫn mơ ước...nhưng có là gì đâu nếu như không có ấy ở bên cạnh...những email viết cho ấy không một lời hồi âm lại...3 năm trôi qua...Ấy không một tin nhắn...Tớ vẫn hi vọng một điều kì diệu...Một buổi chiều mùa thu khi chiếc lá bàng đỏ au lại rơi xuống trên sân trường cấp 3 ngày nào..nhớ cô bé ngày xưa lom khom nhặt những chiếc lá đủ các màu để làm nên bức tranh...tớ ngồi đó trên chiếc ghế này...chờ đợi một tiếng trống trường vang lên...như một chút gì hoài niệm....để lại hi vọng và rồi thất vọng...Chiếc máy bay giấy từ trên lớp học nào rơi xuống chiếc ghế tớ đang ngồi....như một thói quen...tớ mở nó ra xem...Thật kì lạ đó là một bài thơ...nhưng nó không có vần...

Vì em là cánh hoa salem không phai màu..trước thời gian...

Vì em là sương rồng vững chãi trước bão cát sa mạc...

Vì em là cỏ dại không thể tàn phá....

Vì em dạy tôi cách khởi đầu sau những kết thúc....

Vì em cho tôi sức manh...cho tôi niềm tin ...

Vì em là tất cả những gì tôi có...

Và tôi yêu em...

Một cậu bé chạy tới chỗ tớ dừng lại và nhìn chăm chăm vào tờ giấy tớ đang cầm trên tay.

-Chị xin lỗi..chị không cố tình...chị sẽ gập lại cho em..của em hả?

Cậu bé cười....và nói :

- Không..nó dành cho chị đấy....một anh đưa cho em bảo em phi nó về phía chị..anh ấy kêu đợi chị ở chỗ bí mật nào đó ...chị ra ngay đi...

Tớ không tin ...thật sự là có điều kì diệu ư?Là ấy...đó là ấy..chắc chắn rồi....hi vọng không phải là vô ích....ấy đã trở về thật rồi...tớ đã đợi ấy đâu phải là vô ích như nhiều người vẫn nói...Ấy về đây rồi...tớ chạy như bay trên sân trường xuyên qua những rặng cây bằng đang mua rụng lá để tới góc bí mật chỉ có ấy và tớ biết...lá bàng vẫn rụng lớp lớp.. những chiếc là đỏ au...gió mùa thu sao mát rượi... và tớ chưa bao giờ vui như thế.......Mùa thu thật đẹp biết mấy.........
Về Đầu Trang Go down
Phó Chủ Tịch Hôi Đồng QT
Phó Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị
Phó Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị
Phó Chủ Tịch Hôi Đồng QT


Tổng số bài gửi : 28
Points : 5173044
Reputation : 9
Join date : 19/03/2010
Age : 31
Đến từ : Frankfurt am Main/Germany

Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy!   Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_icon_minitimeMon Mar 22, 2010 11:36 am

Câu chuyện của bạn Atula từ năm mẫu giáo àh...pro thế:))
Về Đầu Trang Go down
http://www.teenhn-vn.tk
Atula
Sinh viên nghèo
Sinh viên nghèo



Tổng số bài gửi : 11
Points : 5173020
Reputation : 0
Join date : 19/03/2010
Age : 34
Đến từ : theo tiếng gọi of admin

Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy!   Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_icon_minitimeTue Mar 23, 2010 11:11 am

ah... đính chính 1 phát! truyện sưu tầm đấy ạ! tớ muốn là nhân vật chính cũng chả đc! :))

hay mờ! uh... thì hay nên mí up! hhh...
Về Đầu Trang Go down
Admin
Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị
Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị
Admin


Tổng số bài gửi : 184
Points : 5173221
Reputation : 3
Join date : 19/03/2010
Age : 33
Đến từ : Hà nội

Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy!   Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_icon_minitimeTue Mar 23, 2010 11:46 am

hay thế truyện này đọc là đc rồi truyện ngắn mà
Về Đầu Trang Go down
https://hnteen.forumvi.com
Siêu Nhân KeiLy
Phó Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị
Phó Chủ Tịch Hội Đồng Quản Trị
Siêu Nhân KeiLy


Tổng số bài gửi : 255
Points : 5172364
Reputation : 0
Join date : 20/03/2010
Age : 33
Đến từ : Hạnh phúc hay nỗi đau đi đến tận cùng cũng chỉ là nước mắt

Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy!   Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_icon_minitimeThu Apr 15, 2010 8:24 am

:(( cảm động quá....huhuhu....mình đọc hết 23'p nể
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy!   Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy! I_icon_minitime

Về Đầu Trang Go down
 
Tớ sẽ ở vậy suốt đời nếu ấy ko đồng ý đấy!
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Thiên Sứ mùa đông

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
.-| | Teen.Hn | |-. :: Your first category :: Your first forum :: Truyện Đọc :: Truyện ngắn-
Chuyển đến